Sinh thời, nhà văn Nguyễn Đức Thọ từng gọi La Quốc Tiến là Lục Vân Tiên… phà Rạch Miễu bởi hai lẽ: thứ nhất, năm 1988 La Quốc Tiến có bài thơ Lục Vân Tiên thọ nạn giữa rừng khi đăng trên báo Văn Nghệ (Hội Nhà văn VN) đã gây dư luận văn chương; thứ hai La Quốc Tiến là nhà thơ mang đậm cốt cách con người Nam bộ và sống bằng nghề bỏ mối bánh kẹo nên thường phải qua lại phà Rạch Miễu.
Bạn bè và người yêu thơ La Quốc Tiến biết anh là người có tâm hồn tinh tế, nhạy cảm và giàu tình nghĩa nhưng cũng bộc trực, thẳng thắn đến độ cực đoan. Sống và sáng tạo đối với La Quốc Tiến là sự bộc lộ rõ ràng quan điểm và thái độ yêu, ghét. La Quốc Tiến sống chân tình, hết mình với người thân và bạn bè. Anh không chấp nhận thái độ sống bàng quan, nửa vời và toan tính, dùng nghệ thuật để trục lợi cho bản thân.
La Quốc Tiến yêu thơ đến độ mê dại. Đối với anh, sáng tác thơ chính là sự tự khám phá cõi thẳm sâu của bản ngã con người và hướng đến sự tự hoàn thiện về tâm hồn, nhân cách. Mỗi lần sáng tác được một bài thơ, La Quốc Tiến thường đọc cho bạn bè văn nghệ nghe và sửa đi sửa lại nhiều lần trước khi công bố với người đọc.
Để tìm một hình ảnh độc đáo, một “nhãn tự” trong bài thơ mới viết, La Quốc Tiến có thể thức trọn đêm hoặc trăn trở, suy nghĩ cả ngày. Chính vì nhập tâm đến tận cùng như vậy nên hầu hết những bài thơ của mình La Quốc Tiến đều nhớ nằm lòng mà không cần lưu giữ bản thảo.
La Quốc Tiến chưa từng xuất bản một tập thơ nào nhưng anh có hàng trăm bài thơ sống trong trí nhớ của người yêu thơ. Đó là những bài thơ về tình yêu, sự chìm nổi của đời người, thân phận con người trong các mối quan hệ với xã hội và cả với vũ trụ...
Người yêu thơ thường nhắc đến một số bài thơ của anh như: Hòn cuội và bông sứ, Bà mẹ đập đá núi Bửu Long, Nụ tầm xuân, Cây gậy của anh mù, Dây phơi hạnh phúc, Gò Công, Nợ bút nghiên…
Hầu hết thơ La Quốc Tiến đều viết theo thể tự do, câu thơ co duỗi linh hoạt và khỏe khoắn. La Quốc Tiến thường phát hiện những tứ thơ độc đáo với hình ảnh vạm vỡ, giàu tính nhân văn.
Những người yêu mến La Quốc Tiến và thơ của anh từ nay vĩnh viễn không còn nhìn thấy chàng Lục Vân Tiên qua lại trên phà Rạch Miễu!