Tác giả đưa người xem vào thế giới không chút gì thơ mộng của Lucy, một cô sinh viên trẻ đẹp và trong trắng, chấp nhận những công việc lặt vặt để kiếm tiền ăn học. Lucy đã lạc lối vào một đường dây của những nàng « công chúa ngủ trong rừng » : khi tỉnh giấc, cô không còn nhớ những gì đã xảy tới với mình đêm qua hay những người đàn ông từng đùa giỡn với thân hình mềm mại của Lucy.
Phải chăng Sleeping Beauty của Julia Leigh như chính tác giả đã tâm sự là đứa con tinh thần cho phép bà kết nối hai dòng nghệ thuật cùng chảy trong máu : văn chương và điện ảnh ?
Một số nhà phê bình cho rằng, tác phẩm đầu tay của nữ đạo diễn người Úc này có phảng phất hơi hướng của những cây đại thụ trong nền điện ảnh thế giới như là Stanley Kubrick, Bunuel hay Lynch, cộng thêm một chút gì của những nhà văn lớn như Yasunari Kawabata hay Gabriel Garcia Marquez. Nhưng Julia Leigh, trong sáng tác đầu tiên này, đã thiếu một chút kinh nghiệm để bản giao hưởng của bà không chỉ đơn thuần là cuốn nhật ký của Lucy.
Một vài tiếng nói khác thì lại cho rằng, dù là tác phẩm đầu tay còn chưa hoàn hảo, nhưng Sleeping Beauty báo trước một mùa Liên hoan đầy chất lượng.
Người khen, kẻ chê, nhưng trong suất chiếu đầu tiên ra mắt báo chí tối qua, dù khó tính đến mấy thì cũng phải công nhận là nữ diễn viên người Úc, Emily Browning, 22 tuổi đã nhập vai Lucy một cách tài tình : từ khuôn mặt còn ngây thơ đến đôi mắt sợ sệt, hay làn môi mời mọc của Lucy cũng đủ để tạo nên bầu không khí mộng ảo, huyền bí.
Emily Bowning có thể đoạt giải thưởng dành cho nữ diễn viên suất sắc nhất mùa liên hoan năm nay.
Cannes : Julia Leigh (trái) và Emily Browning (giữa) trong cuộc họp báo.
REUTERS/Jean-Paul Pelissier