Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.384 tác phẩm
2.747 tác giả
650
116.670.477
 
Thằn Lằn
Phạm Vũ Thịnh

Lời người dch: Yoshimoto Banana tên thật làYoshimoto Mahoko, sinh năm 1964, con ca mt triết gia, bình lun gia ni tiếng. Trưởng thành trong mt gia đình có khuynh hướng cp tiến và sớm t lp, Yoshimoto Mahoko bt đầu chuyên chú viết tiu thuyết sau khi tt nghip khoa Văn đại hc Nihon. Tác phm đầu tay "Bóng ca Ánh Trăng - Muunraito Shadô - Moonlight Shadow" đot gii Izumi Kyoka năm 1986, và cô tr thành hin tượng văn hc ngay trong năm sau đó vi tác phm "Nhà Bếp - Kitchin - Kitchen". Yoshimoto Mahoko gii thích ly bút hiu Banana vì thích hoa chui và đã viết nhng tác phm này trong gi ngh khi làm hu bàn cho mt quán ăn Tokyo. "Nhà Bếp" được gii "Tác gi Mi - KaiEn" sau đó được quay thành phim Nht và Hng Kông.

 

Nhân vật chính trong "Nhà Bếp" là mt cô gái mi đến tui thành nhân, cô độc vì va mt t mu, người thân cui cùng đã nuôi cô ln lên, cô thích nhà bếp là nơi cho cô s an i và cm giác an toàn, đến nỗi dùng luôn nhà bếp làm ch ng. Nhà quá rng sau khi bà cô mt đi, nên cô đến tr nhà mt người bn phái nam m côi cha, tht ra là sau khi người m mt, người cha vn có khuynh hướng đồng tính luyến ái đã sinh hot: ăn mc, cư x, hành động, như người mẹ nuôi con. Ri người "m" này, làm vic mt quán rượu dành riêng cho gii đồng tính luyến ái, li b giết. Truyn tp trung vào tâm tình hiu qunh âm thm mt- mình- trong- bóng- đêm- cuc- đời ca cô và người bn y, nhng người còn quá tr để biết cách ứng x vi định mnh khc nghit ph xung đời mình.

 

Các tác phẩm tiếp theo ca Yoshimoto Banana cũng đặt trng tâm tính bi ai ca đời sng hin đại, s mt mát trong đời sng, nht là cái chết ca người thân, người yêu, đặc bit đối vi phái n còn trẻ, nhng kh đau định mnh chng cht lên nhng thân phn vn đã b ngược đãi trong xã hi. Dù vy, trong khong ti ám có khi đến cùng cc y, vn le lói tia sáng hy vng da trên lòng tin ca tác gi vào nhân tính, để con người t hi phc hay được cha lành. Tác phm ca cô dung nhn đồng tính luyến ái, ngoi tình, phái nam mc y trang ca phái n,… như phn ng đối vi s phn. Đến nay, tác phm ca Yoshimoto Banana đã bán hết hơn 6 triu cun Nht và hơn 1 triu cun ngoi quc, đã được dch ra trên 20 thứ tiếng, có ln đã được k vào hàng sách bán chy nht Ý, và cô đot liên tiếp nhiu gii thưởng văn hc Ý nhng năm 1993, 1996 và 1999. Hi ngh Thượng đỉnh G7 ca 7 cường quc kinh tế năm 1993, b trưởng ngoi giao Nht đã tng cun "Kitchen" của Yoshimoto Banana cho các v nguyên th tham gia hi ngh.

 

Ngoài tiểu thuyết, Yoshimoto Banana đã xut bn nhiu tp truyn ngn, và tiu lun. Nhng tác phm tiêu biu là "Nhà Bếp", "Tugumi" (gii Văn Hc Yamamoto Shugoro 1989, được Ichikawa Kon quay thành phim năm 1990), "N.P.", "Thn Ln" ("Tokage - Lizard", tp truyn ngn), "Amurita" (gii Murasaki Shikibu 1995), "Trăng Mt" ("Honey Moon").

 

Mặc dù đã ni tiếng như thế, Yoshimoto Banana vn t ra là người thc tế, có hơi bí n. Thường ăn mc gin dị, ít trang đim, mi ngày viết ít nht 30 phút trên máy tính. Tp truyn ngn "Thn Ln - Tokage - Lizard" được viết trong 2 năm, ra mt độc gi năm 1993, gm 6 truyn ngn, tt c đều nói đến c gng cha lành chính mình hay người khác như mt biu hiện rõ ràng nhất ca nhân- tính. Truyn ngn dưới đây, có cùng tên vi tuyn tp, là truyn th hai trong tp "Thn Ln - Tokage - Lizard", dch t nguyên tác tiếng Nht trong bn b túi do nhà Shinchô Bunko tái bn ln th 13 năm 2002.

 

*

 

Trong câu chuyện ny, tôi gọi cô y là thn ln. Gi thế không phi là vì cô có hình xâm chú thn ln nho nh trên bp đùi đâu. Cô y có đôi mt tròn đen nhánh. Như đôi mt ca loài bò sát, ngơ ngác, ngây thơ. Người cô nh nhn, toàn thân mát lnh. Mát lnh đến ni tôi ch muốn ôm trọn thân hình y vào lòng hai bàn tay tôi. Không phi ôm p như ôm p chú gà con hay chú th con, mà ôm p để nghe nhn- nht trong lòng bàn tay vì nhng móng chân nhòn nhn khu khu ca quy, và hé nhìn vào trong thì thy chiếc lưỡi đỏ nh xíu thè ra, và đôi mt bi thy tinh phn chiếu khuôn mt lo âu, như mun cha lành hay v vđấy ca chính tôi. Cô y to cm xúc như thế đấy.

- "Ôi, em mệt quá!". Thn ln bước vào phòng tôi, nói vi ging rt là mt nhc. Ti quá, không nhìn thy mt cô, ch thấy chiếc áo choàng trng phn chiếu ánh sáng. Nhìn đồng h thì đã 2 gi khuya, tôi đã nm lên giường định ng. Định bt đèn lên thì thn ln nhanh hơn, đã ôm chm ly tôi, ri dúi đầu vào khong gia vai và ngc tôi, tht mnh đến nghe đau. Lòng bàn tay lạnh y lun vào trong áo ng ca tôi. Bàn tay lnh như nước đá y chm vào da trn, cho cm giác tht d chu.

Tôi là một người đàn ông 29 tui, làm vic tư vn và cha tr chuyên môn v chng t- bế ca tr em, mt bnh vin nh. Tôi quen vi thn ln đã đuc 3 năm nay. Không biết t lúc nào, thn ln không nói chuyn vi ai ngoài tôi. Trên cơ bn, người ta không th sng được nếu không nói chuyn vi người khác, do đấy tôi nghĩ tôi là si dây sinh- mnh ca cô y.

 

Thằn ln li áp mt tht mnh vào giữa hai phần xương ngc ca tôi. Ln nào cũng vy, cô áp mt tht mnh như lún sâu vào ngc tôi đến đau đớn. Lúc đầu tôi tưởng là cô y đang khóc. Nhưng không phi. Khi cô ngng đầu lên, khuôn mt trông vn tươi tn, sáng sa, ánh mt vn ngt ngào, mm mi. Chắc là lúc ban ngày đã nôn ra thđấy, ri bây gi thì làm như vùi mt vào gi mà kêu khóc y. Còn không thì chc là đang c tách ri ý thc ra khi thân th mt mi ca mình. Tôi nghĩ thế. Nhưng đêm y, nghi vn ca tôi đã được gii thích thình lình như thế ny:

- "Thật ra, hi còn bé, em đã có ln b mù mt đấy".

 

Lời th l y vang động trong đêm ti.

- "Em nói sao? Hoàn toàn không thấy gì c à?". Tôi ngc nhiên hi.

- "Đúng thế, hoàn toàn".

- "Làm sao đến ni thế?"

- "Bị động kinh đấy, sut t khong 5 đến 8 tui".

- "Rồi làm sao mà thy li được thế?"

- "Nhờ mt bnh vin ging như bnh vin anh đang làm vic tn tình chy cha cho mi thy li được đấy ch".

- "Thế à…". Tôi nói. - "Anh hi thế ny có được không? … Do đâu mà động kinh đến không nhìn thấy gì c thế?"

 

Thằn ln nut nước bt đánh c.

- "À, lúc ấy có chuyn ghê gm xy ra trong nhà, tình c em chng kiến... "

Tôi bảo nếu em không mun thì đừng k cũng được. Thy cô có v kh tâm quá. B m ca cô vn còn kho mnh, tôi đã có ln được gặp. Anh em thì không có ai. Bố m cũng đâu có ly d. Thế nên, tôi nghe chuyn có vn đề trong gia đình cô thế ny là ln đầu tiên.

- "…Bởi thế, tht s đã có ln b mt th giác hi nh, nên bây gi cái gì cũng vy, ch chm tay vào thôi thì chưa được yên tâm. Nhất là khi mt nhc, ngũ giác không nhy bén na, thì c nhm mt li, áp người tht mnh vào, hay nm li tht cht, mi yên tâm. Em làm anh đau h? Xin li anh".

- "Mắt có m ra thì lúc s vn c s thôi. Bnh vin anh làm ng có nhiu tr em b như thế".

- "Ừm, em biết ch".

- "Nầy, mình kết hôn đi em. Dn vào đây, hai đứa sng chung đi".

Tôi chợt tht ra điu vn nghĩ đến t trước.

Thằn ln vn dúi mt vào ngc tôi, im lìm. Nhp tim đập dn dp khn trương trong khong âm thầm y truyn sang người tôi. Tôi cm nhn được mt tha nhân xa cách vi vi, da tht khác bit bao ph ni tng khác bit, đêm đêm có nhng gic chiêm bao khác bit.

- "Bi…"

 

Thằn ln nói thm- thì nhưng nghe rõ ràng như thế, ri ngng li. Im lìm.

Tôi đoán: Bi đát? Bi ai vì cô độc? Bi ly chuyn nga thai? Bi ve ca tr em? Bi? Bi gì nh? Cui cùng t đôi môi đang áp mnh thêm vào ngc tôi y vang lên li nói:

- "Bí mật ca đời em đấy".

 

*

Tôi gặp thn ln ln đầu câu- lc- b th thao tôi thường đến. Tôi vẫn đến đấy bơi li 2 ln mi tun, còn thn ln thì là hun- luyn- viên th dc aerobics đấy. Mi khi thy cô y, tôi li nghĩ là cô nàng k l. Nh bé, trông rn ri, đôi mt xếch có hơi ti, so vi các hun- luyn- viên khác vn có v vui tươi, thì không biết là đim tt hay không, nhưng phong cách đặc bit y qu tht là khác l. Không hiu có phi là lòng yêu mến không, nhưng trước hết dáng v khác l y đã khiến tôi để ý. Ln nào tôi bơi li xong cũng đúng vào giy dy. Phía bên kia ca mt biển nung núc nhng tht bà ny, bà n, bà kia, tm thân mnh mai vô cùng ca cô y trông như đang đứng sng li trong mt tư thế qut quo k d như mt bc tượng điêu khc ca Salvador Dali. C động ca cô mm do tuyt vi đến ni mi động tác trông như ngưng đọng li. Tiếng nhc đệm có kích động đến đâu đi na, vn trông như có mi mình cô trong thế gii không có âm thanh.

 

Tôi thơ thn ngm cô y vài ln như thế, thì có chuyn xy ra. Hôm y, bơi li xong, tôi đi qua trước phòng tp ca cô. Như mi hôm, cô đang dy cho các bà các động tác trên thm. Tôi va ung nước ngt, va thơ thn ngm khung cnh y, nghĩ thm rng nếu ngày nào cô y thình lình ngh vic thì hn là chán lm. Khong thi gian y, tôi va mi dt mt cuc tình dài, nng đắm vi v người khác, hơn na li b ph ry, nên mt đứt hơi, chng còn sc đâu mà nghĩ đến chuyn luyến ái. Thế nhưng ý nghĩ thm vng y vn cho tôi cm giác đang có gì đấy manh nha trong lòng tôi. Như trong mt đêm mùa xuân d chu, hn hò vi mt người con gái chưa quen lm nhưng đã có ý thích, lên tàu đin mà suy nghĩ s đi ăn đâu, đi ung rượu đâu, cái cm giác lơ lng chơi vơi y, dù không nghĩ đến chuyn ái ân đi na, nhưng nhng c ch đoan trang khoan thai ca người con gái y, nhng mu hình khăn choàng mà cô ấy đã chn để đặc bit mang đến nơi hn vi mình, mép áo choàng mm mi, nét mt tươi cười y, c như là mình đang ngm phong cnh đẹp t xa, làm cho c tâm hn mình cũng đẹp theo, cái cm xúc hn h tưởng đã mt đi t thu nào, bây gi tr li, toả ra mùi hương êm du.

 

Lúc tôi vừa ri đi định v thì nghe có tiếng ai đấy la lên: "đau quá, đau quá"… Quay đầu li, thy trong phòng tp có mt bà đang ôm ly chân, nhăn nhó. Va nghĩ: "vp b ri", đã thy thn ln nhanh nhn lướt đến bên bà ta. Trong căn phòng tập m ti vn còn tiếng nhc đệm y, như mt y sĩ, thn ln bình tĩnh xoa bóp chân cho người đàn bà. Tôi cm thy khong thi gian mình nhìn quang cnh y kéo dài tht dài. Thn ln ngi dang tay thng ra trông tht đẹp như mt tượng điêu khc loang loáng ánh sáng trong đêm ti.

 

Không lâu sau, người đàn bà y đã tươi cười tr li, và thn ln li n n cười tươi trên đôi môi hng. Tm kính ngăn làm cho âm thanh không xuyên thu được bao nhiêu nên quang cnh càng có v k bí. Và khi thn ln đứng lên, đôi chân dui ra, tôi nhìn thy trên cùng ca bp đùi bên phi ca cô có hình xâm mt con thn ln nh, làm tôi sng s. Đấy là khi đầu ca mi tình k l vi thn ln.

 

*

Quả tht, công vic ny nhiu khi làm tôi mt mi quá chng. Mun tht s cu cha bệnh nhân thì phi làm sao tránh đồng b vi người bnh, tránh cng hưởng vi h. Nhưng tht kh phi tránh hip điu vi nhng người bnh c chuyên nim mt lòng đòi hi y sĩ hip điu vi h. Cũng kh như là lúc bng đói meo mà phi c tránh bàn ăn la liệt nhng thc ăn bày ê h trước mt. Bi người bnh đem hết sinh mnh ra mà k vng mi mt chuyn đồng điu y, tt c năng lượng sinh tn ch mun đem đổ hết vào mt lúc y mà thôi. Y sĩ khoa tâm lý phi gi ý thc như mt người hu bàn chuyên môn. Dù bng có đang đói meo đi na, người hu bàn cũng không được mang thc ăn đi mà bước chân lo đảo. Phi gi thng người lên, phi nhc nh mình đừng quên là mình mun làm gì. Mun cu cha người bnh ch gì? Mun người ta lành bnh ch gì? Phi thường xuyên điều chnh ý thc vào điu cơ bn y. Phi điu chnh mi s cho hp vi điu cơ bn y, tránh b cun hút ra ngoài mt. T đối tượng mà mình định giúp đỡ, nếu không có sn tư thế đồng tình tr lc thì mt vô cùng. Nht là khi đang có chuyn lo nghĩ như lúc nầy.

 

Tôi vừa ăn trưa va nghĩ không biết bí mt ca thn ln là gì? Có khi đơn gin ch vì cô y không mun kết hôn vi tôi mà thôi. Thường thường tôi ăn trưa quán mì Nht bên cnh công viên hơi xa bnh vin. Bi đấy thì không s chm mt bnh nhân. Bên kia khung cửa s là cây c xanh tươi to hương, công viên êm đềm âu ca ánh nng ban chiu. Trên các băng ghế, nhân viên bán hàng, người già c ngi ta lưng, thư th tm ánh nng. Nhìn quang cnh y, mình thy được v đẹp to hình ca con người, qua hình thể tng hp các cơ năng mt cách toàn bích. T người già lão đến tr em, đàn ông, ph n, người nào trông cũng đẹp quá. Làm cho tâm tình ban sơ ca mình tái sinh, mình nghĩ s c gng hơn trong công vic. Ý nghĩ đơn thun thế thôi. Mà có l cùng dưới bầu trời ny, thn ln cũng đang nghĩ như thế mà tn ty làm vic.

 

Lần đầu tiên tôi mi cô y đi ăn là đêm tôi đã đợi cô y xong lp dy. Cũng là ln đầu tôi đã thy cô y trong trang phc thường ch không mc đồng phc làm vic. Ch là áo len đen, qun bò rt đỗi thông thường thôi, nhưng tôi mơ h cm thy như n tàng điu gì đấy. Thay b qun áo nt bó sát người lúc làm vic đi thì trông cô không có gì khác đời c. Lúc cười thì h li, ch xương má có tàn nhang, đánh phn có hơi đậm quá. Nhưng không phi nhng đim y, mà là khi thn ln bước đi, ch trong dáng đi y mi có v gì là l. Không hiu sao mi lúc nhìn cô y, tôi li nghĩ đến ch "sứ mnh". Cảm thy cái nghiêm trng ca gánh nng gì đấy cô phi mang trên vai không th t chi được. Không hiu sao tôi lại cm thy như thế. Nhưng chính vì thế mà thy cô quyến rũ. Người như thế thì khi cười h li, mình li thy vô cùng ci m chân tht, mt nét cười tht tình. Tôi đã khám phá ra ý nghĩa ca nét cười y.

 

Chúng tôi đi ăn mt hiu ăn nh chuyên vc món ăn Nht. Đối mt nhau qua bàn ăn, trong quán im vng không có khách nào khác. Tôi hi hp đến ni phi bo thm đừng có hi hp đến như thế. Thn ln thì ít nói, ăn nh nh, và rượu thì hu như không ung được.

- "Cô nhảy gii quá nh".

Tôi vừa nói thế thì thn ln đột ngt nói:

- "À, nhưng mà em sp ngh vic, tháng ti đây".

Tôi ngạc nhiên hi:

- "Sao thế?"

 

Cô mỉm cười đáp: - "Em có vic khác mun làm".

- "Việc gì thế?". Tôi hi. - "Nếu cô không ngi thì cho tôi biết. Vì thy cô tht là có tài năng trong việc cô đang làm, nên nghĩ tiếc đấy mà".

- "Có gì đâu anh. Em định đi hc trường dy châm cu đấy". Cô đáp.

Tôi càng ngạc nhiên hơn: - "a, sao li thế?"

- "Em nhận ra là mình có năng khiếu v mt y hơn. Nhìn người ta, em biết được ch đau ca người y. Có khi em xoa du được ch đau ca h na. Nên mun luyn tp thêm đấy anh".

- "Cô có tài năng y na à?".

- "Có đấy anh ".

 

Cô vừa ăn kem tráng ming, va t tn gii thích:

- "Em hiểu ra rng thay vì tiếp tc dùng thân thể mình hướng ra phía ngoài để biu hin, nếu không đẩy nhng gì sâu kín bên trong tâm trí mình ra bên ngoài thì s khao khát s không sao hết được. Cho đến nay, vn động mnh bo thế là va đủ để gi thân th mình, nhưng em mun tìm cách thc khác. Cũng đã 33 tui ri".

- "Gì, cô mà 33 tuổi ri sao? Tôi vn tưởng cô ch khong 25".

- "Thật đấy. Chc là ln tui hơn anh ri". Cô cười ln.

 

Lúc chia tay ở ga, thn ln bo tôi:

- "Cảm ơn anh đã mi. Em không có bn bè nào, mà b m thì cũng không nói chuyn gì. Đã lâu lm mi nói chuyn mình vi người khác, có l em đã nói nhiu quá".

Đêm ti. Bóng người qua li trên đường. Gió đêm, nhng khung ca s ca các toà nhà. Tiếng tàu đin chy. Văng vng t xa, tiếng chuông báo gi tàu khi hành. Long lanh ánh mt ca thn ln mt xếch.

- "Mong được gp li".

 

Tôi nói, nắm ly tay cô. Trong lòng nôn nao mun chm vào người cô đến mun điên lên không sao yên được. Thượng Đế ơi, chm được tay cô y thì bo gì tôi cũng làm. Tôi đã nghĩ thế lúc nm tay cô. Phi làm thế thôi, ch không hiu là có nên hay không nên. Nhưng tôi đã nghĩ ra ri. Dù gì đi na, hai người cũng đã để ý đến nhau, đến ti đi ăn đi ung vi nhau, đến lúc: ri sao na? tuy không thm kín tho thun vi nhau rng khong hôm nay là được ri, đi na, nhưng tht tình mun chm vào người, mun hôn lên môi, mun ôm vào lòng, mun dìu đi, bc xúc đến không chu ni, đơn phương cũng chng sao, mun đến a nước mt, ngay lúc ny đây, ch người ny thôi, không phi người ny là không được. Tôi nghĩ ra ri. Đấy là tình yêu.

- "Vâng, hẹn gp li". Cô nói, ri cho tôi s đin thoi ca cô. Xong bước lên các bc cp ca nhà ga, không ngoái li. Dáng lưng y chìm khut vào làn sóng người trên ga. Đi mt. Tôi cm thy ni mt mát như tn thế.

 

*

Thằn ln đi hc, ri lấy được bng hành ngh. Trong thi gian hc trường, tài năng ca cô được công nhn, cô tr thành đệ t ca thy khí công, và sang Trung quc hc na năm, ri v m mt phòng cha bnh nh. Cha bnh mát tay nên đông khách, phi thuê thêm người làm. Mi ngày, bệnh nhân đến khám t khp nơi trên nước Nht. Nhiu người bnh nng, nghe đồn, đã tìm đến như bám vào cng rơm để khi chết đui. Dù bn bu thêm lên bao nhiêu, năng lc cha tr ca cô vn không suy gim. Ch có li nói thì bt dn đi. Mt ln duy nhất tôi đến xem th ra sao, thì thy đấy là mt căn phòng trong chung cư, ch có mt giường nm, bnh nhân yên lng ch thành hàng trên ghế dài. Phòng cha bnh sơ sài đến ni tưởng là làm chui. Thn ln mc áo choàng trng bn rn đi li âm thm trong khung cảnh y. Có v k d thế nào! Thn ln chng nói li gì v v hay có c ch gì vn vã. Do thế, nhng người bnh nh, không cn đến lm thì ngưng không đến na. Nhưng nhng người bnh nng đã b các nơi khác t chi mà trôi dt đến đây, ri t kh s, bất an được gii phóng, thì h bước ra khi phòng cha bnh vi đôi mt biết ơn nhìn thn ln rưng rưng nước mt. Khi thn ln dìu mt người bnh trước đấy đã không đứng lên được bước ra thì thân nhân người bnh y kêu lên nhng tiếng cm kích. Thn ln ch cười nh ri quay sang cha tr cho người bnh khác.

 

Tôi nghĩ qu tht cô làm vic hết lòng. Và cô ch chú tâm vào chuyn cha bnh, ch mt điu y thôi. Tài năng ca cô qu là có tht và cô không đặt nng chuyn có được người ta cm t hay ưa thích mình. Tôi cảm động và t hào v cô. Thy mình hơi xu h, và mun được nhưy.

 

*

Tối hôm y, tôi ch thn ln trong phòng.

- "8 giờ thì đi đấy". Cô nói trong đin thoi. - "Anh ly pizza đi, loi cay y".

Thằn ln thích ăn pizza đưa tn nhà. Đi ăn ngoài thì ghét. Chẳng phi ghét gì người ta, ch không mun gp người ta. Cm giác y ca cô thì tôi cũng hiu được. Làm vic cha tr cho người ta, va chm mãi vi người ta, cũng mt lm ri. Chúng tôi thường trong phòng, đèn vn ti bt đi, hu như chng nói chuyện gì, ch ngi yên lng nghe nhc vi nhau. Có đi đâu xa thì cũng ch đến nhng vùng núi sâu, vng. Mt li giao tế khác đời.

 

Quá 8 giờ ti vn chưa thy thn ln đến. Tôi ăn pizza trước, va ung bia va nghĩ có ly không đến đâu. Vì mun gi mật ca đời cô, hay vì b tôi cu hôn mà không biết nói sao để t chi. Vi tính cách ca cô y, nếu mun chia tay, hn là t thái độ bng cách không đến gp tôi ti nay. Tôi nghĩ thế. Tuy không còn tình cm sôi ni kch lit như thu mi gp cô, nhưng tôi cũng bun lm. Tôi vn mun có cô bên cnh. Quan h vi cô như thế nên không mong có được s thư thái hay tươi sáng, nhưng cũng không th tìm đâu ra người thay thế được cô y, mc dù trong bnh vin tôi làm vic vn thường có nhng cô y tá vui tính l i d dm.

 

Khoảng quá 11 gi đêm, khi tôi đã chìm đắm trong tuyt vng và men rượu, ca m đánh rm, và thn ln bước vào phòng.

- "Xin lỗi đến tr". Cô nói, tóc xõa dài vương hương gió đêm.

- "Tưởng không đến ch". Tôi nói. Nếu tôi còn là đứa tr thì đã oà khóc lúc ấy ri.

- "Bối ri quá". Cô nói, ri ngi vào ghế, nh nh ăn my miếng pizza.

- "Để anh hâm li cho nóng".

- "Thôi, thế ny cũng được". Cô nói tiếp. - "Em ch có anh là người nói chuyn được thôi".

- "Anh biết. Thì vi người bnh em phi dè dặt lời nói ch. Có phi là chng bnh gì đâu".

- "Nhưng có điu em chưa nói vi anh. Điu ny quan trng lm".

- "Vậy th nói ra đi em". Tôi nói.

Thằn ln lng im, nhìn đăm đăm vách tường và th tht sâu. Hình dáng cô giống như hình v bóng người. Cô sng thoi mái âm thm trong bóng đêm như mt sinh vt khác hn tôi. Cô nói:

- "Em đã nói vi anh là em đã có ln b mù mt ri đấy nh".

 

Tôi nói tôi cũng nghĩ là em s nói đến chuyn y.

- "Khoảng em 5 tui, có người điên đột nhiên xông vào nhà t ca sau, gào thét lên nhng li không ai hiu, thế ri vào bếp ly dao đâm m em trúng vào đùi, ri b chy. Em đin thoi cho b em, lúc y đang trong s; b em bo ch đấy để b em gi xe cp cu. T lúc y cho đến khi xe cấp cu đến, em đã ngi bên cnh m em đang ch chết. Em hiu rng m em sp chết nên em s quá, s quá, cung quít ly tay đè cht lên vết thương ca m em để chn cho máu đừng ra na. Lúc y em cht nhn ra rng mình có năng lc cha tr. Tuy không làm cho máu ngừng chy hay vết thương biến mt đi như trong phim nh hay truyn tranh, nhưng em cm thy như tay mình sáng lên, và có gì đấy đang xy ra. Cm thy như máu bt chy ra dn đi. Ri xe cp cu đến ch m em và em vào bnh vin. Em s quá đến không nói được, c thế mà ngi lm trong s hãi. B em chy vi đến, ri cnh sát đến, nhưng em vn chng nói gì được c. Bác sĩ bo rt may là máu ra ít, như mt phép l, nên đã cu được m em. Mc dù đã không làm kp bin pháp ngưng máu chy ra".

 

Tôi yên lặng nghe, nh li rng m cô hơi kéo lê chân khi bước đi, và chân phi trông nng n khi m cô c gng đứng dy.

- "Mẹ em vì cơn sc y mà đâm ra cung trí mt thi gian, mà em li mt th giác, b em đâm ra lo lng chuyn khoá ca đến mc bnh hon, nên trong nhà thật là khng hong. Phi mt my năm, mt em mi đột nhiên mà nhìn thy li được, m em mi đi được mt mình trong xóm, và b em mi an tâm đi làm mà không kim đi kim li chuyn đã khoá đủ ca no vi 7 chiếc chìa khoá khác nhau ca ông. Đấy là thời k ti ám ca gia đình em. Nhưng lúc y, em hiu được bí mt ca s sng. Hiu bng chính thân th mình. Thu y, m em là c vũ tr mà em ngưỡng vng. Đôi khi cũng li qua tiếng li vi b em ri khóc lóc, nhưng m em đã là người m cho em ch ta an định. Thế mà ngày hôm y, em thì s hãi kêu khóc, còn m em thì cung cung trn chy, ri chy máu đến l người; em đã nhìn thy trn vn cnh m em đang dn dn biến thành mt vt th phàm tc. Em hiu rng nếu linh hn không nhìn ra em thì thân th chỉ còn là cái v cha mà thôi. Em nghĩ chính vì thế mà khi mình đặt trn lòng mình vào thì có th cha được thân th người ta, như cha mt chiếc xe hng. T đấy, em để ý thy trong khu ph mình , người sp chết thì thâm đen li. Gan mt mà hư hng thì ch hư cũng đen đi. Vai mi cng thì ch vai y cũng xám li. Dn dn em nhìn ra được nhng du hiu y. Để bt nhìn thy nhng bnh hon, em đã tiếp tc vic nhy múa, kết cuc đến nay thì em đã tìm được thăng bng. T khi quen anh. Và em đã toi nguyn. Do đấy, đã bt đầu được thiên chc ca mình".

- "Chuyện ca em tht hay. Như thế là em không còn tr ngi gì c nh?". Tôi nói.

- "Chưa hết đâu anh. Còn mt điu ny rt quan trng". Thn ln nói. - "C vi b m, em cũng chưa bao gi nói".

Rồi cô li im bt. Khoảng im lng tht dài. Trong khong y, thn ln li ăn mt miếng pizza. Tiếng nhai khô khan. Nhưng cht nhìn li, tôi ngc nhiên thy hai hàng nước mt. Lòng tôi dao động. Ln đầu tiên tôi thy cô khóc. Tôi hiu hn là có điu gì đã làm cô xúc động đến như thế.

- "À, mà phạm nhân thì sao? Có tìm thy hay bt được không?". Tôi hi.

Thằn ln th thn nhìn tôi. Câu hi có đúng lúc không? Nhưng mà đã nói ra ri. Ch vì tôi thương cô, không mun mt cô. Có l thế.

- "Bắt được, giám định thn kinh xong li thả ra mt".

Thằn ln nói, nghn ngào: - "Em giết nó đấy".

Tôi kêu lên: - "Tự tay em à?"

- "Không phải … Trù ếm cho chết đấy. Anh không tin h? Nhưng mà tht đấy. Em đã trù ếm nó chết".

- "Em làm được c vic y na sao?" Tôi nói, nhìn thy thn ln nói chuyện đến mc kích động như thế là ln đầu tiên. - "Em làm cách nào thế?"

- "Em cầu khn mi ngày, mi ngày. Cho nó b xe tông chết đi … Và mi ln trong nhà có chuyn bc mình hay bun phin, em li cu khn như thế. Thế ri hai năm sau, mt bui chiu đang ngồi ngm ánh hoàng hôn sáng rc phía xa, đột nhiên em hiu là điu em vn cu khn y đã đạt thành. Em hiu ngay. Mt em cũng lành hn. Và nó đã chết. Mt tun sau, ngu nhiên em nghe tin tc trên đài bo rng nó đã ni điên lên mà đâm đầu vào xe ti. Em nghĩ là chính em đã làm ra thế. Đáng kiếp. Nhưng ri ngày tháng qua, em ln lên, và hiu ý nghĩa ca vic mình làm. Dù có cha tr được cho nhiu người, thì vic giết chết mt người cũng không vì thế mà khác đi. Mà ngược li, càng nng n thêm. Nht là từ khi quen với anh, em li càng hiu rõ hơn. Em thù ghét người nào, có th giết chết người y. Lúc y thì nghĩ rng mình ưu vit. Cười ln vì mình đã làm được. Em có ch thế tht. Nhưng nghĩ li, chng phi chuyn gì thú v, chng phi là mt v kch tr thù hào tráng của thi đại Edo[1] xa xưa ngày trước. Ngay ti nước Nht hoà bình ny mà hin thc, em đã chm dt đời sng ca mt người không định chết. Hn là ri em s b nghip báo ngày nào đấy s tr li vi chính mình. Lúc trước thì vì căm thù quá mà em quyết là làm thếđúng. Nhưng ri thi gian … không ng thi gian li vĩ đại đến thế! B m em đã li sng hoà thun vi nhau, mt em đã thy li, và em đã gp anh, … Tình hung ny, lúc by gi em đã chng th nào thy ra được. Lúc y, c nhà ai cũng đóng kín ca s, trong tăm ti, người nào cũng bc l nhng tt xu, tình cnh khng hong đến ni cm chc là không bao gi có th chm dt được. Em đã nghĩ cũng chng mt mát gì nên đã trù ếm mà không s gì c. Mình có b qu báo cũng ch sao. Nhưng mà bây giờ, mi chuyn đều đã đổi khác. Ch có mình em còn s hãi. Tên đàn ông y đã hin ra trong gic mơ ca em, nó bo nó đã chng giết ai, mà em li giết nó. Em nghĩ nó nói đúng. Và em s".

Thằn ln tiếp tc k l vi ging mũi khô nt.

 

An ủi cô rng tên ấy chết là chuyn tình c, không phi là trách nhim ca cô,… là điu đơn gin. Nhưng bi cô đã suy nghĩ đến nhp tâm, nên chuyn cô trù ếm nó đến chết đã tr thành chuyn tht đối vi cô. Tôi biết có nhng trường hp như thế. Có nhiu đứa tr suy nghĩ đến nhập tâm nên b lm vào mà t sát. Có đứa tr đã ha gi chu cây cnh mà để cho nó khô héo đi nên treo c chết. Cũng có đứa ct c tay t t ch vì quên không cu nguyn vào gi khc đã ước định,…

Tôi hiểu rng cô y đã đấu tranh kch lit vi chính mình. Càng cố gng làm điu tt, càng c gng phát trin tài năng, li càng b ám nh nng n thêm, cái ám nh nng n vô thc hoàn toàn riêng tư không ai chia s được, cũng như chuyn kinh nguyt, dc tình, hay bài tiết. Cái ám nh nng n đã là th năng lượng tối ám, ngun gc ca bao nhiêu là chuyn sát nhân hay t sát trên cõi đời ny.

Hiểu thế nhưng chng làm gì được c khiến tôi luôn luôn ray rt bc xúc. Đối vi bnh nhân ca tôi, luôn luôn như thế. Đến ni nghĩ rng mình là th bt lc, li cái, b ám nh mẫu thân,… Mà đã đến mc y thì chng còn làm vic gì được na.

 

Thằn ln nói chuyn dài dòng thế ny là ln đầu tiên. Tôi r:

- "Thôi, mình đi đâu chơi đi em".

Thằn ln nhíu mày. Tôi trn an: - "Không sao. Không đưa em đến ch nào em không thích đâu. Chứ ở nhà khó nói chuyn quá".

- "Nầy, có phi anh định đưa em đến ch anh làm vic, cho em thy có bnh nhân còn t hơn em na, để khích l em đấy phi không?"

 

Thằn ln cười nói, va mc áo khoác mng vào.

- "Ý em hay đấy, anh làm theo đây".

Tôi nói đùa, và đứng lên. Tôi thích ngm thn ln mc áo khoác vào. Thích nhìn nét c ca cô khi cô nghiêng mình xung mang giày. Thích nhìn cô nhướng mt khi soi gương. Nhng thn ln khác nhau trong nhng quang cnh khác nhau. Nhng tế bào chết dn đi. Những tế bào mi sinh n. Nét căng ca má hng, hình bán nguyt ca móng tay màu trng. Sng động, mng nước, nương theo dòng chy. Tôi cm thy mi c ch, mi động tác ca cô phn ánh được nhng giây phút sng thc ca chính tôi.

 

Hương ca nhng ngày đầu mùa hạ chan hoà đường ph. Mùi c thơm êm mà mnh m đến ngt ngt.

- "Mình đi đâu đây anh?" Thn ln hi.

- "Ừm… Lâu lm ri mi đi hai người…"

- "Lâu thật đấy nh".

Đúng lúc y, đột nhiên, tôi nghĩ có l chuyn hai đứa chm dt. Không còn gì na. Không triển khai v hướng nào được na. Ging như nhng thc vt trong lng kính, có tr giúp gì nhau cũng không th cho nhau được cm giác cu ri hay gii phóng. Ch như liếm vết thương âm thm trong bóng ti. Hay v chng già ta vào nhau tìm hơi m cui đời. Chỉ còn thế thôi. Ý nghĩ y lan rng tràn ngp lòng tôi.

 

Đúng lúc y, t nhiên thn ln nói; đúng là thi đim ma thut làm thay đổi tt c; li nói sng động, ngi ca ni vui mng trong biến đổi ca cuc sng.

- "Ừ nh, hay là mình đi núi Narita đi anh".

- "Cô nầy, sao thế?"

- "Được đấy ch. Công vic thì chiu mai hãy làm, mình đi ngay đi anh. T đây đi taxi ch 1 giđến ch gì".

- "Thình lình thế à?"

- "Em muốn đi quá. Ngày xưa, đã đến đấy ri. Em mun đến xem các quán hàng ngoài tri bui sáng, rồi mua các món dưa mui, bánh khô trên đường lên chùa y".

Thằn ln nói, đôi mt tròn đen nhìn tôi.

 

Lúc ham muốn hé m là giây phút quan trng … kinh nghiệm lâm sàng y không làm tôi quan tâm trong lúc ny. Chính ming thn ln nói ra rng cô mun làm gì đấy, ngay với không ai khác ngoài tôi, điu y làm tôi sung sướng.

- "Được lm, mình đi đi".

Đúng vào lúc mun đi, li đi đúng ch mun đi, và ch hai người vi nhau!

Đến Narita thì đã gn 1 gi khuya, cũng may đin thoi ly được ch tr. Hai người tn b trên con đường dc ngon ngoèo ti om, lên chùa. Nhà ca hai bên đều cũ k, thoang thong mùi g cũ. Gió mnh, trông lên thì thy sao tri lp lánh sc so t nhng khe h gia các ngôi nhà san sát nhau hai bên con đường hp. Gió thi tht mnh, tóc thn lằn xoã tung múa lượn trong bóng đêm.

 

Cổng chùa đã đóng. T ngoài hàng rào nhìn thy bóng nhng quán l thiên đã đóng ca, hình dáng khác nhau. Nhng ch phn v trên nhng đèn lng to ln lung lay trong gió. Ph vng không mt bóng người, yên tĩnh đến bt an. "Trông như ph ma" Thn ln cười nói.

Tựa vào hàng rào, ch khong 5 phút xem có ai qua đấy không nhưng chng thy ai c. Ch có gió mnh thi qua con đường lên chùa đượm mùi lch s y, phng pht hơi hướm ca lp lp người đã qua li nơi ny bao nhiêum ri. Trong bóng đêm, hàng răng trng và áo sơ- mi trng ca thn ln ni rõ lên như hin ra trong gic mng.

- "Thật ra, anh cũng có mt chuyn bí mt". Tôi nói. - "Anh không phi là con đẻ ca b anh".

Thằn ln không nói gì, mà cũng không nhìn tôi, toàn thân cô đang lng nghe tôi nói.

- "Mẹ anh lúc đầu là bn gái ca chú anh, nhưng b b rơi mi kết hôn vi b anh. Thế ri chú anh li ni ghen đến điên lên, ngày n đã xông vào nhà, ly dao do ri trói c hai người li, và hiếp m anh ngay trước mt b anh. Xong t mình tưới du, đốt la mà t sát. Hàng xóm nghe náo động chy đến cu được b m anh. Đáng tiếc là vì thế mà sinh ra anh đấy".

- "Có vẻ còn t hơn chuyn nhà em na nh". Thn ln nói.

- "Phải không?… M anh sinh anh theo ý mun ca b anh, sinh xong thì bệnh ngay, nên anh được giao cho h hàng nuôi gi. Sau đấy mi v li chung, đến khi anh khong 5 tui thì m anh t t. Ch có anh là nghe li tri trăn ca bà: xin lỗi… Đến bây gi anh vn nghĩ m anh là người hin hu".

- "Thế m bây giờ của anh…"

- "Là mẹ kế, b anh tái hôn sau ny đấy".

- "Ra thế…"

- "Có người đã phi trông thy chuyn kinh khng mà chết, có người li không chết, như m ca em; có gia đình hi phc được, có gia đình vì thế mà tan nát, đủ th tình cnh khác nhau, tùy theo tính chất ca s kin, tùy theo tính cách ca mi người, tht khó mà biết được. Nhưng mà tr con thì b nh hưởng nng đấy. Anh đã nhìn thy xác chết bi thm ca m mình. Dù vy, nếu sng được, thì dù có dĩ vãng thê thm như thế nào, mình vn có th ăn được miếng ăn ngon, hưởng được ngày tri đẹp. Ít nht thì cũng hưởng được nhng th y, dù cũng chng phi là thđáng k".

- "Có phải vì thế mà anh tr thành y sĩ, phi không?"

- "Ừ, cũng có vì thế na".

 

Trở thành y sĩđã quen vi cái chết. Đã trót quan tâm đến cái chết bi vì n tượng ca cái chết ghi khc sâu đậm t ngày còn nh. Mùi ca cái chết đã thm vào. Không tách ri ra được.

Tôi chợt hiu lý do tôi và thn ln cun hút vào nhau như mt định mệnh mãnh liệt. Nhn thc y là mt cơn sc đối vi tôi.

- "Mà thôi, những chuyn kinh khiếp y thì không k đến đâu cho hết. Chi bng em c dn đến vi anh, mình kiếm nơi nào cây ci xanh tươi mà sng vi nhau. Anh nghĩ hai người thì nhìn thy rõ hơn".

- "Anh có biết cun tiu thuyết Ngày thứ sáu ngn ngi không?". Thằn ln hi.

- "Không".

- "Một chuyn bình thường v cái chết ca mt cp v chng mà em nghĩ ging được như thế thì tt quá. Hai v chng sùng đạo y sng vi nhau nguyên mt ngày hnh phúc toàn bích, rồi nm bên nhau; mà lúc chun b bánh mì cho ngày hôm sau trong phòng bếp, đã b quên nên hơi đốt không my chc đã lan tràn trong phòng. Lúc để ý đến thì đã mun nhưng hai người cũng thư thái chp nhn và chết hnh phúc bên nhau".

- "Anh sẽ tìm đọc truyện y".

- "Được thế thì tt quá nh. Lúc mình chết, tht chng mun có ai nhìn thy. Chết được như thế là tt nht".

- "Mà thôi, chúng mình đừng nghĩ đến chuyn y na. Nên nghĩ nhiu, tht nhiu v vic làm. Mình còn làm được vô s vic. Dù phi làm từng chút mt. Phi kiếm thêm nhng vic mình làm được. Nếu không thì không th nói là mình đang sng, dù hin gi mình có trong tình trng ti t đến đâu đi na".

 

Thằn ln gt đầu nh. Mc dù trong lòng cô đang sóng gió bão bùng.

Tôi nghĩ mình thng ri. Bên cnh thn ln, tôi luôn luôn cm thy như mt thiếu niên tui 15, có được người yêu như thế là nim hãnh din đối vi nhng chàng trai khác.

 

*

Đến nhà tr cũ k, c hai nm sóng soài ra. Thn ln vn như thường l, áp mũi tht mnh vào người tôi, định ng. Tôi cũng bun ng quá, hai mi mt như đổ sp xung.

Hình như có tiếng thn ln lm bm gì đấy nghe không rõ, tôi hi: - "Gì thế?"

 

Thằn ln nói:

- "Phải chi có Thượng Đếđấy đảm đương mi vic xy ra trên đời ny, xét đoán rng chuyn ny quá qut, nht định không cho xy ra, hay là người ny thì cho làm đến c đây cũng không sao… được thế thì tt biết my. Vy mà đâu có. Phi chi có ai đấy để ngăn không cho xy ra. Vy mà chng ngăn đi cho. Con người nhìn thy chuyn kinh khiếp đến my đi na, cũng li nghĩ chuyn ny vn có th xy ra. Thế ri c làm thôi. Ngay đêm nay, có bao nhiêu người bun kh nh? Người khóc người thân, hay người va chết, người b phn bi, người b giết. Thc tế, ngay lúc ny đây. Thế gii to rng thế, ngăn được nhng chuyện y thì tt biết bao nhiêu. Mà dù ngăn được chút ít cũng đã tt ri. Nhng đứa tr sng cc nhc như chúng mình, gim được chng nào hay chng ny".

 

Lời nguyn bun bã y như mt li thơ bun vang lên trong căn phòng kiu Nht ti và m. Tôi đã lơ mơ ng. Nhưng mà, con đường lên chùa ti tăm y đến sáng mai li đông vui, người qua li tp np, quán xá m rng, chùa cũng s m toang cánh cng, thế nào cũng có b mt khác. Dù gì đi na, cũng s thay đổi. Vui lên đi. Mùi thơm ca lươn nướng, mùi bánh khô. Mua thuốc Bc đi, lên l chùa đi. Mua bùa v treo lên nhà mi. Ngm người ta qua li. Đêm nay thì không có bóng người, nhưng ngày mai, căn ph s sng li. Hãy nhìn s hi sinh liên tc y. Tôi nghĩ thế. Bun ng quá nên không nói ra li được, thôi để đến sáng mai sẽ nói vi cô y.

 

Chết đi nghĩa là gì nh? Biến mt đi, không còn nói gì vi mình, chiếc mũi đang áp mnh vào người mình ngay bây gi đây, cái ngun ca sc ép y, hay cái khung cha ý chí y, s biến mt tiêu đi. Biu bì ca lp tóc khô mn ca thn ln, lông mi rơi vướng trên má hng, vết bng nh trên ngón tay có móng tay đã trang đim, chuyn động ca linh hn, ngun năng lượng ca tt c nhng cái y, s biến mt đi.

 

Tôi muốn nói vi cô nhng điu như thế, nói tt c nhng gì đã không nói ra lời. Chỉ cn mình còn sng thì ngày mai s nói ra được.

Khi tôi nghĩ như thế, thn ln nói, ging nói càng nh hơn na.

- "Anh ngủ ngon".

Đã tưởng là cô ng ri nên tôi hơi ngc nhiên, m mt nhìn cô. Thy cô nhm mt trông như sp ng say. Tôi nói nh: - "Em ngủ ngon". Thn ln vn nhm mt, thì thm:

- "Em chết, chc là xung địa ngc".

- "Em không sao đâu". Tôi nói.

- "Nhưng mà cũng ch sao". Thn ln nói: - "Địa ngc thì có nhiu bnh nhân để em giúp".

Rồi cô bt đầu nhng hơi th trong gic ng, vi khuôn mặt ca mt đứa bé đang say ng.

Tôi nhìn khuôn mặt y mt hi lâu, và khóc cho tui thơ ca hai đứa./.

 

YOSHIMOTO BANANA

Phạm Vũ Thnh chuyển ng Sydney 03-2004

 

 

 

Cước chú:

[1] Edo: Thời chế độ Ph Chúa (Mạc Ph - Shogunate) Tokugawa được thiết lp 1603 đến 1868, nước Nht an định, phn thnh, ít tiếp xúc vi ngoi quc, giai cấp thương nhân dn dn tăng tiến trong xã hi; sau đó là thi các Thiên Hoàng: Minh Tr - Meiji 1868 - 1911, Đại Chính - Taisho 1912 - 1926, Chiêu Hoà - Showa 1926 - 1989, và hiện nay là Bình Thành - Heisei, t 1989

Tham khảo ca dch gi trong li gii thiu:

[1] Matt Wilce: "BIG IN JAPAN - Banana Yoshimoto"

Trang mạng:

metropolis.japantoday.com/biginjapanarchive299/271/

biginjapaninc.htm

[2] Trang mạng chính thc ca Yoshimoto Banana:

 www.yoshimotobanana.com/

[3] Yoshimoto Banana: "Painappurin-Pineappling", nxb Kadogawa Shoten 1989

 

Phạm Vũ Thịnh
Số lần đọc: 1665
Ngày đăng: 09.10.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Chim Gõ Kiến - Khải Nguyên
Ông nông dân đi ra phố - Nguyễn Hiếu
Quán Khánh Giang - Hồ Thủy Giũ
Bản phố - Nguyễn Danh Bằng
Lá Cuối Mùa - Ngô Thị Ý Nhi
Những Giọt Nước - Kinh Dương Vương
Bài Ký Núi Thủ Tiết Của Nguyễn Cửu Kế - Nguyễn Thanh Hiện
Một Ngày Cô Độc - Mang Viên Long
Sóng - Vũ Lập Nhật
Thử Đề Xuất Với Trần Gian - Nguyễn Thanh Hiện
Cùng một tác giả
Thằn Lằn (truyện ngắn)